• Trang chủ
  • / Đa dạng hóa ở thị trường Việt Nam: từ khái niệm “giảm rủi ro” đến bài toán tạo lợi nhuận bền vững

Đa dạng hóa ở thị trường Việt Nam: từ khái niệm “giảm rủi ro” đến bài toán tạo lợi nhuận bền vững

28/12/2025

12 lượt đọc

Ở thị trường Việt Nam, khái niệm đa dạng hóa thường bị hiểu rất hẹp và đôi khi sai bản chất. Phần lớn nhà đầu tư cá nhân cho rằng chỉ cần nắm giữ 10–20 cổ phiếu khác nhau, thuộc nhiều ngành khác nhau, thì danh mục đã được đa dạng hóa. Trong giai đoạn thị trường đi lên, cách làm này có vẻ hợp lý vì hầu như cổ phiếu nào cũng tăng, và sự khác biệt giữa các mã không quá quan trọng. Nhưng khi thị trường bước vào pha điều chỉnh mạnh, nhà đầu tư mới nhận ra rằng danh mục “đa dạng” của mình thực chất lại phản ứng gần như giống hệt chỉ số chung. Điều này dẫn đến một kết luận phổ biến nhưng nguy hiểm: đa dạng hóa ở Việt Nam không hiệu quả.

Thực tế, vấn đề không nằm ở việc đa dạng hóa không hiệu quả, mà nằm ở việc đa dạng hóa sai thứ. Thị trường Việt Nam có đặc thù riêng về cấu trúc dòng tiền, mức độ chi phối của nhà đầu tư cá nhân, cũng như vai trò của chính sách tiền tệ và margin. Vì vậy, nếu áp dụng máy móc khái niệm đa dạng hóa từ sách vở hay thị trường phát triển, rất dễ dẫn đến kỳ vọng sai lệch và quyết định không phù hợp.

1. Vì sao đa dạng hóa theo cổ phiếu/ngành ở Việt Nam thường không mang lại tác dụng như mong đợi?

Để hiểu vì sao đa dạng hóa kiểu truyền thống (mua nhiều cổ phiếu, nhiều ngành) thường không phát huy hiệu quả ở thị trường Việt Nam, cần nhìn thẳng vào bản chất rủi ro thực sự chi phối thị trường, thay vì chỉ nhìn vào danh mục trên giấy. Trong đa số thời gian, lợi nhuận và thua lỗ của cổ phiếu Việt Nam không đến từ yếu tố riêng lẻ của từng doanh nghiệp, mà đến từ những cú sốc mang tính hệ thống: thanh khoản toàn thị trường, chính sách tín dụng, điều kiện margin, lãi suất và tâm lý đám đông của nhà đầu tư cá nhân.

Điểm đặc thù của thị trường Việt Nam là mức độ phụ thuộc rất lớn vào dòng tiền ngắn hạn. Khi dòng tiền dồi dào, gần như mọi nhóm ngành đều được hưởng lợi, bất kể nền tảng cơ bản khác nhau đến đâu. Nhưng khi điều kiện tài chính bị thắt chặt, phản ứng của thị trường cũng mang tính đồng loạt. Trong những thời điểm đó, sự khác biệt giữa ngân hàng, bất động sản, thép hay tiêu dùng gần như không còn ý nghĩa trong ngắn hạn – tất cả đều trở thành “tài sản rủi ro” và bị bán cùng lúc.

Giai đoạn 2022 là một ví dụ điển hình. Trên lý thuyết, danh mục gồm ngân hàng “định giá thấp”, bất động sản “quỹ đất lớn”, doanh nghiệp xuất khẩu “hưởng lợi tỷ giá” trông có vẻ rất đa dạng. Nhưng khi thanh khoản hệ thống suy giảm, margin bị siết, và tâm lý chuyển sang phòng thủ, hầu hết các cổ phiếu này đều giảm mạnh. Trong bối cảnh đó, việc nắm giữ nhiều mã không giúp giảm rủi ro, mà chỉ khiến danh mục giảm một cách đồng đều và kéo dài hơn. Thay vì bảo vệ vốn, đa dạng hóa kiểu này chỉ làm nhà đầu tư chậm nhận ra mức độ nghiêm trọng của rủi ro hệ thống.

Hiện tượng correlation giữa các cổ phiếu tăng vọt trong giai đoạn thị trường xấu không phải là điều bất thường, mà là một đặc điểm mang tính cấu trúc của các thị trường mới nổi. Khi thị trường rơi vào trạng thái căng thẳng, nhà đầu tư không còn phân biệt “cổ phiếu tốt” hay “cổ phiếu xấu” trong ngắn hạn. Quyết định bán lúc đó mang tính phòng vệ hơn là phân tích, và mọi tài sản có tính thanh khoản đều trở thành đối tượng bị bán ra. Chính trong những thời điểm mà nhà đầu tư cần đa dạng hóa nhất, thì đa dạng hóa theo cổ phiếu/ngành lại mất tác dụng mạnh nhất.

Một vấn đề cốt lõi khác nằm ở cách nhà đầu tư Việt Nam hiểu về rủi ro. Rất ít người phân biệt rõ giữa rủi ro riêng lẻ (idiosyncratic risk) và rủi ro hệ thống (systematic risk). Đa dạng hóa cổ phiếu có thể giúp giảm rủi ro riêng lẻ – ví dụ rủi ro một doanh nghiệp cụ thể gặp vấn đề. Nhưng những cú drawdown lớn và gây tổn thương nặng nề nhất cho danh mục lại đến từ rủi ro hệ thống, thứ mà đa dạng hóa cổ phiếu gần như không xử lý được. Khi không tách bạch hai loại rủi ro này, nhà đầu tư rất dễ rơi vào cảm giác an toàn giả tạo: danh mục có nhiều mã, nhiều ngành, nhưng thực chất vẫn đặt cược vào một kịch bản duy nhất của thị trường – đó là thị trường phải thuận lợi.

Nói cách khác, đa dạng hóa theo cổ phiếu/ngành ở Việt Nam thường thất bại không phải vì khái niệm đa dạng hóa sai, mà vì đối tượng đa dạng hóa không đúng. Khi các tài sản trong danh mục cùng phản ứng trước một nguồn rủi ro chung, việc tăng số lượng tài sản không làm giảm rủi ro thực sự. Muốn đa dạng hóa hiệu quả, nhà đầu tư buộc phải đi xa hơn câu chuyện chọn mã, và bắt đầu suy nghĩ về nguồn gốc của rủi ro và lợi nhuận trong danh mục của mình.

2. Đa dạng hóa đúng nghĩa – đa dạng hóa nguồn lợi nhuận, không chỉ tài sản

Ở góc nhìn quản trị danh mục, điểm mấu chốt của đa dạng hóa đúng nghĩa là giảm sự phụ thuộc của danh mục vào một trạng thái thị trường duy nhất. Rất nhiều danh mục nhìn bề ngoài có vẻ đa dạng – nhiều cổ phiếu, nhiều ngành – nhưng thực chất lại cùng “chết” vì một lý do: tất cả đều phụ thuộc vào xu hướng tăng chung của thị trường. Khi thanh khoản suy yếu hoặc dòng tiền rút ra, sự tương quan giữa các tài sản tăng lên rất nhanh, khiến hiệu quả đa dạng hóa gần như biến mất. Đây là hiện tượng đã lặp đi lặp lại nhiều lần ở Việt Nam trong các pha điều chỉnh mạnh, nơi phần lớn cổ phiếu giảm cùng lúc bất kể ngành nghề hay nền tảng cơ bản.

Ở mức chuyên sâu hơn, đa dạng hóa cần được nhìn qua lăng kính tương quan động (dynamic correlation) chứ không phải tương quan tĩnh. Một chiến lược có thể gần như không tương quan với thị trường trong giai đoạn bình thường, nhưng lại trở nên rất tương quan trong khủng hoảng. Ví dụ, nhiều chiến lược stock-picking hoặc factor investing ở Việt Nam cho kết quả ổn định khi thị trường đi lên hoặc đi ngang, nhưng khi xảy ra cú sốc thanh khoản, tất cả đều chịu áp lực bán đồng thời. Nếu không đánh giá danh mục trong các kịch bản stress (stress scenarios), nhà đầu tư rất dễ đánh giá quá cao mức độ an toàn của danh mục.

Một điểm quan trọng khác là đa dạng hóa theo logic ra quyết định, không chỉ theo công cụ. Hai chiến lược đều giao dịch cổ phiếu nhưng nếu một chiến lược dựa trên yếu tố định giá dài hạn, còn chiến lược kia dựa trên động lượng ngắn hạn, thì bản chất rủi ro và nguồn lợi nhuận đã khác nhau. Trong thực tế, việc kết hợp các chiến lược như vậy giúp danh mục tránh được tình trạng “tất cả cùng đúng hoặc cùng sai”. Khi yếu tố định giá mất tác dụng trong ngắn hạn, động lượng có thể vẫn hoạt động, và ngược lại. Đây là cách mà các danh mục định lượng chuyên nghiệp thường được xây dựng: không đặt cược vào một chân lý duy nhất.

Ở thị trường Việt Nam, một ví dụ rất thực tế là sự khác biệt giữa dòng tiền nhà đầu tư cá nhân và tổ chức. Các chiến lược phản ứng nhanh với hành vi dòng tiền ngắn hạn có thể tận dụng tốt các nhịp biến động mạnh do tâm lý, nhưng lại dễ nhiễu. Trong khi đó, các chiến lược dựa trên xu hướng trung hạn của chỉ số hoặc nhóm cổ phiếu dẫn dắt thường chậm hơn nhưng ổn định hơn. Việc kết hợp hai cách tiếp cận này không nhằm tối đa hóa lợi nhuận trong một giai đoạn cụ thể, mà nhằm làm cho đường đi của danh mục bớt phụ thuộc vào cảm xúc của thị trường.

Cuối cùng, đa dạng hóa đúng nghĩa luôn gắn với một sự đánh đổi: danh mục sẽ hiếm khi đạt hiệu suất “đỉnh cao” trong một giai đoạn ngắn, nhưng đổi lại là khả năng tồn tại và phục hồi tốt hơn qua nhiều chu kỳ. Đây là điểm mà rất nhiều nhà đầu tư cá nhân khó chấp nhận, vì họ thường so sánh danh mục của mình với một chiến lược đang “ăn đậm” trong cùng thời điểm. Tuy nhiên, ở góc độ quản trị rủi ro, mục tiêu quan trọng nhất không phải là thắng lớn khi điều kiện thuận lợi, mà là không bị loại khỏi cuộc chơi khi điều kiện xấu kéo dài. Và đó cũng chính là giá trị cốt lõi của đa dạng hóa nguồn lợi nhuận, chứ không đơn thuần là đa dạng hóa tài sản.

3. Khi nào đa dạng hóa không chỉ làm danh mục ổn định hơn mà còn cải thiện lợi nhuận?

Một hiểu lầm rất phổ biến là: đa dạng hóa luôn đồng nghĩa với việc hy sinh lợi nhuận để đổi lấy sự an toàn. Nhận định này chỉ đúng nếu nhìn từng chiến lược một cách tách biệt. Nhưng trong thực tế đầu tư và giao dịch, lợi nhuận không được quyết định bởi chiến lược riêng lẻ, mà bởi cách các chiến lược tương tác với nhau trong một danh mục.

Ở cấp độ danh mục, đa dạng hóa đúng cách không làm mất đi edge, mà giúp edge được khai thác hiệu quả hơn thông qua quản trị rủi ro. Một chiến lược có lợi nhuận kỳ vọng cao nhưng drawdown lớn thường gặp một giới hạn rất thực tế: nhà đầu tư không thể – và cũng không dám – phân bổ quá nhiều vốn cho nó. Không phải vì chiến lược kém, mà vì drawdown lớn dễ dẫn đến quyết định sai lầm đúng vào thời điểm xấu nhất: giảm vị thế, dừng chiến lược hoặc thoát ra ngay trước khi edge quay lại.

Khi kết hợp chiến lược đó với một hoặc nhiều chiến lược có hành vi khác biệt – chẳng hạn ổn định hơn, hoạt động tốt ở những giai đoạn mà chiến lược chính gặp khó – drawdown tổng thể của danh mục được kiểm soát tốt hơn. Điều này tạo ra một lợi thế rất quan trọng nhưng thường bị bỏ qua: khả năng duy trì quy mô và kỷ luật trong dài hạn. Khi danh mục ít biến động hơn, nhà đầu tư có thể phân bổ vốn lớn hơn, hoặc đơn giản là đủ kiên nhẫn để đi hết chu kỳ của chiến lược có edge cao. Kết quả là lợi nhuận tuyệt đối của danh mục trong dài hạn có thể vượt xa việc chỉ chạy một chiến lược “tốt nhất” nhưng không thể chịu đựng được.

Trong bối cảnh thị trường Việt Nam, yếu tố này càng mang tính sống còn. Phần lớn nhà đầu tư có khả năng chịu đựng drawdown rất hạn chế, đặc biệt trong môi trường bị chi phối mạnh bởi margin và tâm lý đám đông. Nhiều người không thua vì chiến lược sai, mà vì bị buộc phải rời khỏi cuộc chơi giữa chừng, khi drawdown vượt quá ngưỡng chịu đựng về tâm lý hoặc thanh khoản. Đa dạng hóa đúng nghĩa không giúp tránh thua lỗ, nhưng giúp giảm xác suất bị loại khỏi cuộc chơi, và trong đầu tư, việc tồn tại đủ lâu để tận dụng nhiều chu kỳ thị trường khác nhau thường quan trọng hơn rất nhiều so với việc thắng lớn trong một giai đoạn ngắn.

Nói cách khác, đa dạng hóa không phải là cách để “làm giàu nhanh hơn”, mà là cách để khai thác edge một cách bền vững hơn. Và chính sự bền vững đó, theo thời gian, mới là thứ tạo ra lợi nhuận vượt trội ở cấp độ danh mục.

Kết luận: Đa dạng hóa ở Việt Nam là bài toán cấu trúc, không phải bài toán số lượng

Đa dạng hóa không phải là một công thức cố định, càng không phải là việc “chia tiền đều”. Ở thị trường Việt Nam, đa dạng hóa hiệu quả đòi hỏi hiểu rõ cấu trúc rủi ro, hành vi dòng tiền và cơ chế tạo lợi nhuận của từng chiến lược. Khi làm đúng, đa dạng hóa không chỉ giúp danh mục dễ chịu hơn về mặt biến động, mà còn mở ra khả năng cải thiện lợi nhuận dài hạn thông qua việc quản trị rủi ro tốt hơn và tái đầu tư hiệu quả hơn.

Chia sẻ bài viết

Đánh giá

Hãy là người đầu tiên nhận xét bài viết này!

Đăng ký nhận tin

Nhập Email để nhận được bản tin mới nhất từ QM Capital.

Bài viết liên quan

Backtesting, Forward testing và Walk-forward testing
27/12/2025
30 lượt đọc

Backtesting, Forward testing và Walk-forward testing C

Trong algo trading, có một nghịch lý mà gần như ai cũng gặp ít nhất một lần: bạn có một ý tưởng nghe rất logic, backtest không quá đẹp nhưng đủ ổn để tin là có edge, thậm chí forward test vài tháng đầu còn kiếm được tiền. Nhưng rồi đến một lúc nào đó, chiến lược bắt đầu đi chệch khỏi kỳ vọng. Lỗ không phải kiểu “sai logic”, mà là lỗ dai, lỗ đều, khiến bạn nghi ngờ chính khả năng đánh giá hệ thống của mình. Khi nhìn lại, rất nhiều người mới nhận ra: vấn đề không nằm ở việc chiến lược có edge hay không, mà nằm ở việc mình đã tin vào kết quả test sai chỗ.

Ba kiểu Bear Market...nếu không phân loại đúng, bạn sẽ phản ứng sai
26/12/2025
33 lượt đọc

Ba kiểu Bear Market...nếu không phân loại đúng, bạn sẽ phản ứng sai C

Bear market không đáng sợ vì nó xảy ra, mà vì đa số nhà đầu tư không hiểu mình đang đối mặt với loại bear market nào. Khi không phân loại được bản chất của cú giảm, mọi phản ứng phía sau – từ bán tháo, mua bắt đáy, đến thay đổi chiến lược – đều dễ đi chệch hướng.

Stop loss là công cụ quản lý rủi ro hay cái bẫy quen thuộc trong trading?
25/12/2025
45 lượt đọc

Stop loss là công cụ quản lý rủi ro hay cái bẫy quen thuộc trong trading? C

Trong phần lớn trường hợp, stop loss không đo lường risk, mà chỉ phản ánh đường đi ngắn hạn của giá (price path). Risk, về mặt định lượng, là xác suất và mức độ của các kết cục bất lợi trong tương lai. Còn stop loss chỉ nói rằng: giá đã đi ngược lại vị thế của bạn một đoạn nào đó. Hai khái niệm này không đồng nhất, nhưng trong thực tế trading, chúng thường bị đánh đồng.

Algo trading hay Buy & Hold...thật ra là hai bài toán rất khác nhau
23/12/2025
180 lượt đọc

Algo trading hay Buy & Hold...thật ra là hai bài toán rất khác nhau C

Buy & Hold, xét cho cùng, là một chiến lược dựa trên equity risk premium: nhà đầu tư chấp nhận biến động và drawdown để đổi lấy kỳ vọng lợi nhuận vượt trội so với tài sản phi rủi ro trong dài hạn. Khi bạn Buy & Hold chỉ số hay cổ phiếu, bạn không chỉ mua tài sản, mà mua toàn bộ phân phối rủi ro của thị trường.

Algo Trading “Best Of” Không phải danh sách mẹo, mà là một lộ trình tư duy
22/12/2025
90 lượt đọc

Algo Trading “Best Of” Không phải danh sách mẹo, mà là một lộ trình tư duy C

Khi mới tìm hiểu algo trading, rất dễ bị cuốn vào công cụ, platform, indicator hay tối ưu tham số. Nhưng đọc các “Best Of Trading Lists” của Kevin Davey, điểm nổi bật nhất không phải là nên dùng cái gì, mà là nên nghĩ như thế nào. Những danh sách này thực chất ghép lại thành một lộ trình: từ cách nhìn về trading, cách xây strategy, cho tới cách sống sót khi hệ thống không hoạt động như mong đợi.

Momentum vs Trend Following – Hai chiến lược khác nhau để khai thác sức mạnh của giá
21/12/2025
90 lượt đọc

Momentum vs Trend Following – Hai chiến lược khác nhau để khai thác sức mạnh của giá C

Khi nói về các chiến lược giao dịch hệ thống dựa trên giá, momentum và trend following thường bị gộp chung vì cả hai đều “đi theo hướng giá”. Tuy nhiên, nếu nhìn kỹ, đây là hai cách tiếp cận khác nhau về cách thị trường tạo ra lợi nhuận theo thời gian.

video-image

Truy Cập Miễn Phí Thư Viện Bot Tín Hiệu Giao Dịch Tự Động

Được nghiên cứu và phát triển bởi các chuyên gia từ QMTrade và cộng đồng nhà đầu tư chuyên nghiệp.

Truy cập ngay!